Có thể không vừa đam mê ăn uống lại vừa phải ăn lành mạnh?
Tôi đã tốt nghiệp Đại Học chuyên ngành Dinh Dưỡng với lý do rất đơn giản là vì tôi thích đồ ăn. Hồi đó lại thêm vụ chông chênh chẳng biết ước mơ tương lai sự nghiệp sự ngoách gì cả. Chỉ nghĩ mình thích ở nhà chơi với con, làm nội trợ kiểu Việt lai Mỹ cũng thú vị, học dinh dưỡng ít ra sau này còn hỗ trợ việc chăm lo gia đình. Vào học rồi mới thấy ôi chu choa nó khó quá, ít ra là khó với người không mê học. Toàn những môn kiểu như hoá với sinh blah blah..
Kể dông dài thế là để thấy cái chủ đề dinh dưỡng nó quan trọng cỡ nào tới sức khoẻ chúng ta. Với khả năng của tôi, học rất khó, nhưng nó thật sự có ích đối với tôi và đôi chút đối với mọi người trong gia đình.
“Ra cái điều là người có học về dinh dưỡng mà không ăn uống tử tế được!”
Chỉ có điều, tôi vẫn mất vài năm để loay hoay không biết bao nhiêu cái thử thách bản thân ăn sạch, eat clean, diet nọ, chế độ kia.. rồi thất bại trong cái chớp mắt vì bản tính mê đồ ăn, lấy việc ăn uống làm niềm vui và những thứ hấp dẫn cái miệng của một foodie lại hiếm khi healthy. Tôi từng đay nghiến bản thân kiểu “Ra cái điều là người có học về dinh dưỡng mà không ăn uống tử tế được!”
Vấn đề của tôi nằm ở tư duy và thói quen. Đó là cái tư duy nửa mùa kiểu dùng kiến thức (sơ đẳng) về dinh dưỡng từ sách vở để đối chiếu với bản thân, đánh giá những thói quen ăn uống của mọi người và của chính mình. Đó là thói quen so sánh bản thân với một tiêu chuẩn, cứ lặp đi lặp lại để rồi tôi phải quyết định thay đổi. Thứ tôi thay đổi chính là ngưng gò ép và thả lỏng!
Ăn lành, sống mạnh không có một công thức chung như toán học. Mỗi người sẽ phù hợp với một số phương pháp hay lối sống.
Vào thời điểm tôi quyết định thả lỏng bản thân ra, lắng nghe và tôn trọng cơ thể mình, tôi tìm thấy cảm giác lành mạnh nhất! Tôi nhận ra ăn lành, sống mạnh không có một công thức chung như toán học. Mỗi người sẽ phù hợp với một số phương pháp hay lối sống. Đối với tôi, tôi chọn ăn những thứ mình thích một cách có chừng mực, bổ sung những thực phẩm có lợi cho sức khoẻ điều độ, hạn chế chứ không kiêng cữ, tập tành theo khả năng của cơ thể và chút một. Chỉ cần biết rằng mỗi ngày tôi sẽ quan tâm tới dinh dưỡng và sức khoẻ của bản thân và gia đình thêm một chút. Đi chậm mà chắc còn hơn đột ngột bẻ lái anh bạn “thói quen” ngang bướng sang một hướng mới khiến ảnh sợ quá mà bỏ ngang giữa đường.
Tôi vẫn đang chậm rãi đi trên hành trình hướng tới một lối sống toàn diện. Một lối sống mà tôi sẽ không căng thẳng vì một chế độ ăn hay tập luyện khắc nghiệt, không áp lực phải có một thân hình như ảnh photoshop, không sốt sắng để có một làn da căng mịn như mông em bé. Tôi thấy mình đẹp lên (một tí), vui vẻ hơn (nhiều tí) và có những kết quả vô cùng ấn tượng về sức khoẻ lẫn tinh thần.
Khi tôi có một sức khoẻ tinh thần ổn định, tôi biết mình có thể tìm lại được cân bằng dù sớm hay muộn.
Tôi biết đến lối sống Holistic như vậy. Một lối sống cân bằng toàn diện về tất cả mọi khía cạnh của cuộc sống. Ở lối sống này, tôi có thể ăn uống rất lành mạnh nhưng có thể uống bia và ăn gà rán vào cuối tuần mà không cảm thấy tội lỗi. Bởi tôi được chăm sóc (bởi chính tôi) cả về khía cạnh tinh thần. Tôi biết tôi chỉ làm những thứ bản thân thực sự mong muốn và được trải nghiệm những điều thú vị trong cuộc sống. Tôi biết cách để không sa đà và mất tự chủ vào một thói quen nào đó. Không có nghĩa tôi luôn vui vẻ và hoàn hảo. Chỉ đơn giản là tôi không sợ những thói quen cũ, không sợ thay đổi, không sợ phải rèn luyện bản thân và không sợ bị sa lầy. Khi tôi có một sức khoẻ tinh thần ổn định, tôi biết mình có thể tìm lại được cân bằng dù sớm hay muộn.
Khi tôi không còn sợ những thứ như vậy, thì sợ gì mà không trở thành một foodie vui vẻ ăn uống healthy chứ! Chỉ cần thêm chút công sức và thời gian nữa thôi!
P/s: Đây là bài viết mở đầu cho chuỗi bài viết liên quan đến dinh dưỡng cũng như Lối Sống vì Sức Khoẻ Toàn Diện (Holistic Living). Tôi hi vọng sẽ đưa những kiến thức cơ bản, dễ hiểu và chân thật đến với bạn để chúng ta cùng nhau chào tạm biệt những pha thất bại thảm thiết khi điều chỉnh thói quen và lối sống.