Khi nghe hay đọc được một tin tức tiêu cực, ví dụ như những sự loạn luân của xã hội, cha mẹ hành hạ con cái, người này đâm giết người kia, hay những hành vi cướp bóc, giả dối… Bạn nghĩ gì?
Đa phần chúng ta sẽ lên án hành vi ấy, người thì lên tiếng công khai, chia sẻ và nói thẳng ra quan điểm đánh giá của mình. Có người không công khai phê phán nhưng có những sự phán xét nhất định từ trong suy nghĩ. Tôi cá, đến 98% trong chúng ta dù công khai hay không đều có chung một tư tưởng rằng “mình sẽ chẳng bao giờ làm như vậy” hoặc “không hiểu nổi họ nghĩ cái gì mà làm như thế”
Hãy dành chút ít thời gian đánh giá thật công bằng về bản thân!
Hãy dành chút ít thời gian đánh giá thật công bằng về bản thân! Bạn đã từng có những suy nghĩ “hơi ác” một tí chưa? Bạn đã từng nghĩ “Giá như mình đủ dũng cảm biến ý định thành hành động” (giống những kẻ xấu) kia chưa?
Nếu bạn chưa từng có những đối thoại ấy trong suy nghĩ, tôi thực sự chúc mừng và nể phục bạn! Bạn có thể lướt qua bài viết này vì nó không dành cho bạn. Hoặc bạn có thể đọc nó vì tò mò xem “Cái con bé này nó định viết gì”. Đó hoàn toàn là lựa chọn của bạn.
“tôi đã từng nhiều lần phán xét chính bản thân mình”
Nếu bạn đã từng có những suy nghĩ như tôi đã đề cập ở trên, tôi lại hỏi bạn tiếp. Sau mỗi lần suy nghĩ như vậy, cảm giác của bạn ra sao? Có chán ghét, thất vọng, và sợ hãi chính bản thân mình không? Giờ thì tôi không chắc lắm về suy nghĩ của bạn. Nhưng tôi phải thú thật là chính tôi đã từng nhiều lần phán xét chính bản thân mình. Mà quá trình của sự phán xét thực sự dài lê thê và cảm giác như không có hồi kết. Từ nhận diện suy nghĩ tiêu cực, thất vọng vì chính bản thân mình lại nghĩ ra nó, trách móc, đưa ra hình phạt, rồi lại loay hoay tìm cách thoát khỏi nó. Sau nhiều lần vô thức biến thành “người phán xử” chính mình, tôi tìm ra một giải pháp để thoát khỏi cảm giác phán xét. Đó là học cách THA THỨ cho bản thân. Mà muốn THA THỨ thì phải có những lý lẽ thật thuyết phục để có thể hoàn toàn BUÔNG BỎ những phán xét ấy.
“Nếu không bao giờ nghĩ xấu chắc mình thành tiên rồi!”
Nhận diện suy nghĩ của vô ngã rồi THA THỨ, đó vẫn là một vòng lặp tôi phải đối mặt vô số lần trong cuộc sống. Đã có lúc tôi tự hỏi bao giờ thì nó kết thúc, rồi tôi cười lớn “Nếu không bao giờ nghĩ xấu chắc mình thành tiên rồi!” Thế nhưng, tôi đã và vẫn luôn đi tìm một cách thức dễ chịu nhất để quá trình ấy trôi qua nhẹ nhàng hơn. Chìa khoá mở cánh cửa cho sự bao dung chính là sự CHẤP NHẬN!
Khi biết chấp nhận tính không hoàn hảo của một con người, cụ thể ở đây là chính bản thân ta, mọi suy nghĩ hay phán xét đính kèm đều dễ dàng để được tha thứ. Khi ta chấp nhận việc “thì nó là thế mà” hay bản chất như nhiên của cuộc sống, đời ta bỗng nhẹ bẫng “à, thì cũng có sao đâu!”
Chìa khoá mở cánh cửa cho sự bao dung chính là sự CHẤP NHẬN!
Cuộc đời vô thường lắm, ai cũng biết điều đó! Những suy nghĩ và cảm xúc cũng vô thường như vậy. Nó đến, rồi đi. Tuổi thọ còn ngắn hơn đời người vô số lần. Vậy nên hãy chấp nhận việc nó đến, quan sát và nhìn nhận nó rồi chào tạm biệt khi nó đi trong yên bình. Đừng quay lại khuấy động nó lên hoặc ly kỳ hơn nữa là níu kéo nó lại kiểu “suy nghĩ tiêu cực kia ở lại đây tao tính sổ với mày đã! Tại sao mày lại xuất hiện trong đầu tao?”
Hãy chấp nhận rằng thế giới chúng ta nhìn thấy bên ngoài phản chiếu chính xác một phần nội tâm bên trong. Có trắng và đen, tốt và xấu. Thay vì mải mê phân tích lý do những suy nghĩ ấy xuất hiện, hãy quan tâm nhiều hơn đến giải pháp để buông bỏ. Thay vì đánh giá và trừng phạt nó, hãy nhìn nhận nó là một phần của chính mình, ôm ấp để chuyển hoá dòng năng lượng ấy thành những bài học. Nghe thật khó, nhưng cũng thật dễ nếu như bạn chịu mở cửa trái tim mình. Nếu như bạn tin rằng mình xứng đáng được yêu thương và chấp nhận nhìn thẳng vào con người thật của mình.
Hãy mở lòng và đón nhận mọi thông điệp đến với bạn!
Không cần bạn phải hét lên cho cả thế giới nghe thấy nội tâm của mình. Không cần bạn phải xin lỗi tất cả những người từng tổn thương vì bạn. Không cần nói lời tha thứ cho những ai làm bạn tổn thương. Ngay lúc này, chỉ cần bạn nhận diện được những thay đổi về suy nghĩ bên trong nội tâm. Lắng nghe, chấp nhận rồi chuyển hoá nó!
Có những triết lí hay quan điểm thoạt nghe thì thật giáo điều và sáo rỗng nhưng khi ở đúng hoàn cảnh mà bạn không có giải pháp nào tốt hơn ngoài việc làm theo thì nó trở thành chân lý!
Hãy mở lòng và đón nhận mọi thông điệp đến với bạn! Bởi một ngày nào đó nó là chìa khoá mở cánh cửa nhà tù do chính bạn làm nên.